Sau khi rời khỏi kinh đô xa hoa, số phận cung nữ ngày xưa hóa ra chỉ có 4 con đường sau đây.
Thời phong kiến, trong hậu cung của hoàng đế có rất nhiều phi tần và mỹ nữ. Tuy nhiên, không phải ai cũng may mắn có được con mắt của hoàng đế. Vì vậy, nhiều phi tần, cung nữ đã âm mưu giành lấy sự sủng ái của “thiên tử” hoặc loại bỏ những kẻ đe dọa quyền lực và lợi ích của họ trong hậu cung.
Ngoại trừ các phi tần, trong cung còn có một thế lực lớn chính là cung nữ. Theo đó, nhiều gia đình mong muốn con gái mình trở thành cung nữ để kiếm tiền và có cơ hội đổi đời. Được tuyển vào cung không hề dễ dàng, đòi hỏi cung nữ phải biết làm nhiều việc. Hơn nữa, trong hậu cung luôn có rất nhiều quy củ, nếu bất cẩn, cung nữ có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Một số tiểu thư may mắn lọt vào mắt hoàng đế có thể từ “chim sẻ hóa phượng”, thay đổi vận mệnh. Tuy nhiên, số người may mắn rất ít vì các phi tần trong hậu cung cũng phải đề cao cảnh giác với các cung nữ bên cạnh không biết cách ổn định cuộc sống.
Nhiều cung nữ vào cung khi họ còn nhỏ.
Kể từ thời nhà Thanh, hoàng đế đã cho phép cung nữ rời khỏi cung điện khi họ đến một độ tuổi nhất định. Đây dường như là một đặc ân mang lại tự do cho các cung nữ sau một thời gian dài ở trong cấm cung.
Trên thực tế, không phải cung nữ nào cũng có thể chịu đựng được cho đến khi đủ tuổi rời khỏi cung. Thường xuyên phải chịu áp lực cả về tinh thần và thể chất, chế độ ăn uống kém và giờ sinh hoạt không đều đặn, nhiều cung nữ có thể phát điên hoặc chịu nhiều tổn thương về cơ thể.
Tuy nhiên, sau khi rời cung, cuộc sống của cung nữ may mắn sống sót lại không như mong đợi.
Theo quy định của nhà Thanh, phụ nữ khi ở trong cung đến năm 25 tuổi có thể xin rời cung và trở về quê hương sinh sống như những phụ nữ bình thường khác khi có thể kết hôn và sinh con.
Vậy sau khi rời cung, cung nữ nhà Thanh đã đi đâu?
Dưới đây là 4 con đường chính.
Đầu tiên hãy làm vợ lẽ. Trong thời phong kiến, đích đến tốt nhất của người phụ nữ là tìm được một người đàn ông tốt để kết hôn. Các cung nữ cũng mong muốn như vậy. Tuy nhiên, khi các cung nữ rời khỏi cung điện, họ lại có một điểm yếu chí mạng, đó là tuổi tác.
Khi rời cung, tuổi của các cung nữ đã qua 25. Trong khi đó, theo quan niệm phong kiến, những cô gái trên 18 tuổi chưa lấy chồng hoặc chưa có con bị coi là “quá muộn”.
Bởi vì tuổi cao, cung nữ sau khi rời cung rất khó tìm được một tấm chồng phù hợp. Thay vào đó, có rất nhiều cung nữ nhận lời làm thê thiếp (hoặc thê thiếp) cho những người đàn ông lớn tuổi.
Không phải cung nữ nào cũng may mắn được hoàng đế để mắt tới.
Thứ hai, cung nữ xin làm người hầu trong những gia đình giàu có và quyền quý. Vì đã phục vụ trong cung nhiều năm nên các cung nữ thường rất am hiểu lễ nghi và có thể làm được nhiều việc. Hơn nữa, lương của người hầu trong các gia đình giàu có cũng không hề thấp. Tuy nhiên, không phải cung nữ nào cũng may mắn được làm người hầu trong những gia đình danh giá này.
Thứ ba, hãy xuất gia và nương tựa Phật suốt đời. Sau khi rời cung, một số cung nữ không trở về quê hương vì không có nhà cửa, đất đai hay tài sản dồi dào. Họ quyết định trở thành ni cô, tụng kinh Phật sau nhiều năm trải qua cuộc sống khắc nghiệt trong hậu cung. Hầu hết những cung nữ này đưa ra lựa chọn này vì họ đã già, sức khỏe giảm sút, không thể kết hôn và sinh con được nữa.
Thứ tư, vô tình lang thang đến một lâu đài trong trẻo. Một số cung nữ sau khi rời cung đã nhiều năm không được ra ngoài nên gần như không có kinh nghiệm sống. Vì vậy, họ có thể bị buôn bán hoặc bị ép vào tù. Một khi đã rơi vào trong lâu đài, những cung nữ này rất khó quay đầu lại. Đây cũng là bi kịch đáng thương nhất đối với các cung nữ sau khi rời khỏi kinh đô hoa lệ.
(Nguồn: Văn hóa thể thao)
Nhớ để nguồn: Sau khi rời khỏi kinh thành, những cung nữ thời xưa sẽ đi về đâu? tại thtrangdai.edu.vn
Chuyên mục: Blog