Gia đình 50 năm sống trên ‘nóc nhà’ vệ sinh phố cổ: Con trai ở rể, con gái xấu hổ không dám lấy chồng

Gia đình 50 năm sống trên 'nóc nhà' vệ sinh phố cổ: Con trai ở rể, con gái xấu hổ không dám lấy chồng

Căn phòng 7m2 ọp ẹp nằm trên nóc nhà vệ sinh chung phố Hàng Bạc từng là phòng cưới ấm áp của vợ chồng anh Hải. Nhưng khi con cái lớn lên, điều đó lại trở nên cay đắng.

“Trời mưa thì dột, lúc nóng thì cháy như lửa. Vì hoàn cảnh gia đình, con gái chưa lấy được chồng. Nếu đem người yêu về thì nhà sẽ khó khăn như thế này, còn nếu lấy được chồng thì sẽ khó khăn. lấy nhau sẽ chật chội lắm, nó ở đâu…”. Trầm ngâm, ông Nguyễn Phụng Hải (92 tuổi, ngụ ngõ 107 Hàng Bạc, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) cay đắng nói về căn nhà của mình.

Nhà của gia đình ông Hải được xây trên nóc nhà vệ sinh tập thể ở khu phố cổ sầm uất, “đất kim cương” Hà Nội. Căn phòng rộng khoảng 7 mét vuông, từng là nơi ở của một gia đình bốn người: vợ chồng ông Hải và hai con.

Nơi gia đình ông Hải sống gần nửa thế kỷ là căn phòng xây phía trên phòng tắm

Trái ngược với vẻ hào nhoáng bên ngoài phố Hàng Bạc, ngõ 107 nhỏ đến mức chỉ một người đi qua, xe cộ không thể vào, đường đi tối tăm, ẩm ướt. Ở đây có vài hộ dân sinh sống nhưng đặc biệt nhất có lẽ là nhà anh Hải.

“Ngôi nhà” giống như một túp lều tồi tàn. Bên ngoài lợp nhiều lớp tôn rỉ sét, đục lỗ đặt chồng lên nhau, có chỗ được “gia cố” bằng bao gạo. Cầu thang dẫn lên nhà được xây bằng xi măng, dốc thẳng đứng 90 độ, chắc là để tiết kiệm không gian, xung quanh có rêu xanh và rêu nâu bám đầy. Bên dưới vẫn là khu vệ sinh và phơi quần áo chung của toàn khu.

Xem thêm  XSMN 4/12/2023 - Kết quả xổ số miền Nam ngày 4/12

Ông Hải không nhớ lần cuối ngôi nhà của mình được sửa sang lại là bao nhiêu năm rồi

Cụ ông 92 tuổi kể quê hương ở Sơn Tây (Hà Nội). Khi còn trẻ, ông là người duy nhất sống trong con hẻm này và được Nhà nước thuê nhà. Không kiếm đủ tiền trả tiền thuê nhà, anh chuyển ra ngoài cho người khác thuê; Tôi vẫn sống quanh con hẻm này, làm những công việc lặt vặt để kiếm sống.

Năm 1975, ông tận dụng mái nhà tắm chung để làm phòng riêng cho mình. Ông kể lại: “Hồi đó tôi sống một mình, chỉ có nứa ép và giấy nhựa đường để ở. Quy định của thành phố lúc đó là không cho phép xây nhà bằng tường tre để tránh hỏa hoạn nên được Nhà nước lợp mái. … mái nhà, xây cầu thang, sửa chữa cho vững chắc hơn”.

Cầu thang dốc khiến vợ chồng anh di chuyển khá khó khăn

Sau khi lên nóc nhà vệ sinh, ông Hải lấy vợ, sinh con và hai thế hệ cùng chung sống trong căn phòng rộng 7m2. Bà Sầm quê ở thôn La Phù (huyện Hoài Đức) đến với anh qua sự mai mối. Mãi đến năm 37 tuổi cô mới kết hôn nên không kén chọn, không quan tâm đến gia đình, tổ ấm của chồng.

Cả nhà tự hào vì cô lấy được chồng ở phố cổ. Khi kết thúc lễ cưới ở nhà gái và trở về nhà gái, cô mới nhận ra đó là một túp lều tồi tàn, thường xuyên có mùi hôi thối. Nhưng sau một thời gian khóc lóc, bà vẫn quyết định về sống với ông Hải, sinh được hai người con vào năm 1989 và 1993.

Xem thêm  So sánh xe máy điện và xe máy xăng: Loại nào tốt hơn, nên chọn loại nào?

Bà Sam từng vất vả bán bún để kiếm sống nhưng mấy năm nay bà sức yếu và hầu như chỉ ở nhà.

Dù căn phòng đã bị hủy hoại theo thời gian, trần nhà được làm bằng những miếng xốp đan lại với nhau, lớp thạch cao trên tường bong tróc vì ẩm ướt nhưng hai người vẫn giữ nó như một ngôi nhà. Họ còn có quạt, giường, tủ, nồi cơm điện… Trong nhà, chiếc tủ lạnh con trai tôi mua là quý nhất.

Chiếc TV màu bị hỏng là thứ để ông bà giải trí khi không đi làm và nghe tin tức thời sự. Bàn tivi được coi là bức tường ngăn cách không gian phòng khách và phòng ngủ. Phía trên tủ quần áo được dùng làm bàn thờ tổ tiên.

Sân và một bên nhà vệ sinh chung ở “tầng 1” là nơi ông bà dùng làm nơi để đồ, bát đĩa, xoong chảo. Hiện các hộ xung quanh đều có nhà vệ sinh khép kín trong nhà, không còn ai dùng chung nhà vệ sinh cũ nữa nên cuộc sống của gia đình ông Hải cũng thoải mái hơn.

Ông kể, dù đã hơn 90 tuổi nhưng hàng ngày ông vẫn ra ngõ bơm xe đạp để có tiền đi làm ruộng. Các con đã lớn và có công việc ổn định. Con trai họ đã lấy vợ, có con nên xin phép về ở nhà vợ cho tiện.

Còn cô con gái chưa lấy chồng, ông bà ngoại rất lo lắng. Nhiều khi con gái bày tỏ mong muốn được chuyển đến nơi khác thuận tiện hơn, có chỗ tiếp khách tươm tất hơn, để khi có bạn trai sẽ giới thiệu cho cô. Nhưng vì điều kiện gia đình nên cô vẫn phải sống với bố mẹ.

Xem thêm  Lấy phải chồng "lười", Cô gái hối hận không kịp: Bỏ thì thương, mà vương thì tội

Anh Hải rất chú trọng việc dọn dẹp nhà vệ sinh để tránh mùi hôi ảnh hưởng đến khu vực nấu nướng, phơi đồ

Gắn bó với ngôi nhà 7m2 hơn nửa thế kỷ, ông Hải cũng cảm thấy quen thuộc và không muốn di chuyển đi đâu cả. Con trai ông đã ổn định cuộc sống, càng nghĩ càng thấy có lỗi với con gái và nói rằng mong muốn lớn nhất của ông lúc này là con gái được lấy chồng.

Ông tâm sự thêm, từ khi sống trong ngôi nhà này, từ khi độc thân cho đến khi các con lấy chồng, cho đến nay về già, gia đình hầu như không có nhiều khách đến thăm. Ông bà tôi cảm thấy có lỗi và xấu hổ với cả anh chị em tôi và gia đình ngoại tôi nên không cách nào họ có thể giao lưu hay gặp gỡ nhau.

Họ chỉ gặp nhau ngoài đường, hoặc anh đưa vợ con về quê. Người thân, bạn bè quý mến chỉ gửi quà như bao gạo, bao rau chứ không bao giờ vào nhà uống trà, ăn cơm như những gia đình khác.

(Theo Đời Sống Pháp Luật)

Nhớ để nguồn: Gia đình 50 năm sống trên ‘nóc nhà’ vệ sinh phố cổ: Con trai ở rể, con gái xấu hổ không dám lấy chồng tại thtrangdai.edu.vn

Chuyên mục: Blog

Viết một bình luận